Đêm muộn – Nguyễn Minh Hải – Dzoãn Minh
Đánh giá
Đêm [Am] trôi về trong xa vắng
Ta đã yêu [G] ai yêu một [Dm] đời
Hồn [Em] sầu dựng vách cơn [Am] mê
Từng lời mặn [Fmaj7] nồng buồn ngất
Héo úa bão dông [Dm] qua
Để [Am] rồi tình [F] cũng buốt giá xót xa [Bm7b5] ta
Người về ngày [E] ấy xa xăm theo bụi [Am] mờ [GAm]
Đêm [Em] trôi về lời từ [Am] bi ru yên cuộc [Fmaj7] tình
Lời hỏi [Dm] han ru ta ngậm [G] ngùi
Lời chia [C] xa ru ta mù [Am] tối
Đêm [G] trôi về giữa cơn [F] say
Mộng đời vàng [E] phai nghe lạc [Am] loài
Tủi hờn ai [G] hay thôi còn [C] gì
Một đời về [E] sau cuộc tinh mù [Bm7b5] khuất
[E7] Thân đau mệt [Am] nhoài.
Đêm [Am] trôi về trong xa vắng
Câu [G] hứa ta trao nhau mộng [Dm] đầy
Để [Em] rồi tình lỡ chua [Am] cay
Để hoài một [Fmaj7] đời chờ mãi
Bóng dáng cuối chân [Dm] mây
Mà người thì [G] đã theo [C] mưa
[E7] Về chốn [Am] nào. [GAm]