Đêm không còn trống vắng – Trần Thiện Thanh
Đánh giá
1. Đêm đã về khuya cho ta [G] nhớ [C]
Một khoảnh [G] khắc đưa ta về đớn đau [C]
Một khoảnh khắc có thương [Am] vay
Một khoảnh khắc có chua [D] cay
Đêm đã về thêm một lần hoang [Em] vắng [D]
2. Đêm đã về khuya hồi chuông vang [G] đó [C]
Giọng nói [G] ấm bên kia dù rất xa [C]
Một một giọng nói ấm ngỡ trong [Am] ta
Dù về thời gian sắp lướt đi [D] qua
Ta níu từng câu như giọt nước thánh nhiệm [G] màu
ĐK: Cảm ơn [D] Chúa [C]
Cảm ơn người mang tiếng [D] nói [G] [C]
Từ ngã rẽ tối hôm [Am] nào, từ trên một đỉnh [G] cao
Thấy có ta và [C] người
Thấy thoát cơn ngục [D] tù
3. Từ một đêm không còn trống [G] vắng [C]
Chuyện mới [G] đó nhưng xa bận dấu chân [C]
Ngậm ngùi tiếc nuối những đêm [Am] câm
Một giọng nói ấm chẳng đưa [D] sang
Có lở làng không nụ hoa muộn cuối mùa [G] xuân