Đêm buồn phố thị – Ngọc Sơn

Tone

Đánh giá

 

1. Trăng đêm đã lên [Em]  rồi, phố [Am]  buồn buồn ngủ [Em]  yên

Bọn tôi từ [G]  lâu phiêu lưu khắp sơn [C]  hà nay mới về thành [B7]  đô

Ngõ [Em]  gầy lạnh lùng đón bước [G]  chân, mỏi mắt [B7]  sầu buồn gọi [D]  đêm

 

2. Gió lại [Em]  về, thắm [Am]  lạnh lòng người [Em]  trai

Đã bao mùa [G]  xuân đơn côi khiếp không [C]  nhà, đi gần trọn quê [B7]  hương

Đêm [Em]  này chợt mùi hương tóc [G]  ai, ru tôi [B7]  về giấc mộng [Em]  đầu

 

ĐK: Từ ngày đi chốn phương [Em]  xa

Mấy [Am]  khi được về phố [B7]  thị được vui với người [D]  yêu

Đường dài quân [Em]  hành tôi [Am]  bôn ba khắp [B7]  nẻo 

Quên nhọc nhằn gian [Em]  lao

 

3. Nhưng tôi vẫn tin [Em]  rằng có [Am]  người hiểu lòng [Em]  tôi

Dù cách biệt [G]  xa tôi luôn nhắc tên [C]  người, cho ngọt vành môi [B7]  khô

Dẫu [Em]  rằng chỉ là dăm phút [G]  mơ, giữa đêm [B7]  dài vắng người [Em]  tình