Dấu chôn tình buồn – Quốc Vượng
Đánh giá
1. Kìa mùa thu [Am] sang còn đây mà anh [G] đã ra đi lãng [Am] quên tình em
Tình buồn vương những cành lá còn xơ [G] xác nơi đây chờ [C] thân héo gầy
[A7] Lòng em hiu [Dm] hắt băng giá
Những tháng [A7] ngày buồn theo những [Dm] vết chim bay
Anh đã [F] xa thật sao khi [G] bao yêu dấu còn [E7] đây
2. Lòng này đã [Am] muốn rời xa để quên [G] hết nỗi đau mãi [Am] trong lòng ta
Cầu mong anh sẽ hạnh phúc, còn em [G] mãi phiêu du giấu [C] chôn tình nhớ
[A7] Đành xin yêu [Dm] mãi mình anh hỡi [G] người
Đời phiêu [C] lãng để qua kiếp [F] người
Cùng với [Dm] gió đi khắp nơi [E7] nơi tháng năm [Am] buồn trôi [G]
ĐK: Vì sao anh [C] nỡ quên hết năm tháng mà ta đã [G] yêu nhau thật đậm sâu
Để em một [Dm] bóng với những chiếc lá rụng rơi héo [Am] khô dẫm trên đường về
Còn ai [G] nữa để tay cầm tay, còn ai [Dm] nữa để chia từng [Am] cơn vui buồn
Và trong [F] những chiếc hôn nồng [E7] ấm êm [Am] đềm