Đánh mất – Hoàng Hiệp thơ Thanh Nguyên
Đánh giá
Ngày [Em] xưa em như chiếc bóng
Chiếc [D] bóng bên anh thầm [G] lặng
Từ [Am] lâu em tan thành tia [B] nắng
Gió thốc [Am] lên chỉ còn đám bụi [B] mờ
Từ lâu em như là mây [Am] trắng
Gió cuốn [B7] mây về nơi chốn mịt [Em] mờ.
Mười năm trôi [C] qua, trôi qua
Anh như không ra [D] đi
Không ra [Am] đi mà như người trở [Em] lại
Ướt đẫm tim [Am] anh, ướt đẫm tim [C] anh
Nước mắt [B7] em chiều [Em] ấy
Dù rằng [Am] em giấu mặt vào [Em] tay
Bỗng ngỡ [B] ngàng đôi mắt [Am] đó chiều [B7] nay.
Mười [C] năm trôi qua, trôi qua
Anh như không ra [D] đi
Không ra [Am] đi mà như người trở [Em] lại
Em vẫn thơ [Am] ngây, như lúc chia [C] tay
Vẫn tươi [B] xanh màu lá xưa anh [Em] hái
Một nhành [Am] lan chưa kịp nở [Em] hoa [Am]
Lối hẹn [D] xưa cỏ phủ nhạt [Em] nhoà.
[C] Em trở [Am] lại hay thời [B] gian trở [Am] lại
Hỡi cô bé thơ ngây ngày [Em] ấy
Hỡi đôi mắt năm xưa nhìn [Am] anh
Hỡi đôi môi với nụ cười lặng [B] lẽ
Em đang [Em] nghĩ gì
Đang [Am] nghĩ gì, đang [D] nghĩ gì
Anh van [B] em, van em nói ra [Em] đi.