Đà Lạt ngày xa nhau – Thái Thịnh
Đánh giá
1. Đà [C] Lạt còn đó không [E7] em
Lối cũ quanh [Am] co hôm xưa mình đã hẹn [F] hò
Đà Lạt còn đó không [G] em
Quán xá liêu [G7] xiêu nghiêng theo triền dốc đợi [C] chờ
Đà [C] Lạt còn đó không [E7] em
Sương mù giăng [A7] mắc chiều nào hai đứa co [F] ro
Bên hồ soi [G] bóng từng hàng liễu rũ lơ [C] thơ
Chiếc hôn trång [F] lạnh giá, êm [Em] đềm quá
Ôi [Am] miền ký ức tình yêu chúng [G7] ta
2. Một [C] ngày mình đã yêu [E7] nhau
Dẫu biết tương [Am] lai không ngăn được những u [F] sầu
Một thời mình sống cho [G] nhau
Dẫu biết không [G7] ai bên ai được đến bạc [C] đầu
Để [C] đời dịu bớt thương [E7] đau
Nên tình yêu [A7] ấy một mình anh mãi đem [F] theo
Trên đường thiên [G] lý mình lạc nhau đã bao [C] lâu
Nhớ nhung trong [F] tiềm thức luôn còn [Em] đấy
Trong [Am] bài ca tình yêu như bóng [C] mây
ĐK:
[Am] Nhớ con đường ngoại ô đón [Dm] đưa
[G] Nhớ hiên nhà đợi nhau dưới [Em] mưa
[A7] Nhớ gốc thông lặng thầm của [Dm] riêng hai đứa
Chiều [G7] xuống ven đồi vẫn hay nô [C] đùa
[Am] Anh đi rồi thì ai đón [Dm] đưa
[G] Mái hiên nhà đợi ai dưới [Em] mưa
[A7] Gốc thông kia chẳng là của [Dm] riêng ai nữa
Chiều [G7] xuống bây giờ thiếu nỗi vui [C] xưa.
3. Đà [C] Lạt giờ nắng chưa [E7] em
Hay vẫn âm [Am] u như hôm mình đã giã [F] từ
Đà Lạt giờ ấm không [G] em
Hay gió heo [G7] may đua chen từng bước em [C] về
Đà [C] Lạt giờ nhớ không [E7] em
Bên rừng thông [A7] vắng cội nào còn khắc tên [F] nhau
Trên đồi xanh [G] thắm thuở nào phơi nắng bên [C] nhau
Đã qua bao [F] mùa lá, không về [Em] nữa
Linh [Am] hồn anh vẫn lạc xiêu chốn [C] xưa.