Cung chiều – Đắc Trung – Nhật Khai

Tone

Đánh giá

 

 

1. [F#m]  Biết nói sao cho vừa, ngày [D]  tháng [E7]  vẫn âm thầm [A]  qua

[D]  Người từ dĩ vãng [F#m]  xa mờ về trong giấc [Ab7]  mộng hờ

thêm [Ab7]  nhớ nhung một lần [C#7]  nữa

[F#m]  Tiếng ai nghe mơ [Dmaj7]  hồ chiều [Bm]  nay như [C#7]  chiều thương yêu [F#m]  cũ

[Bm]  Biết nói sao cho [A]  vừa khi [Ab7]  người là [C#7]  của ngày [F#]  xưa

 

[F#]  Đời lặng dần theo [Abm]  tiếng cầu kinh [Bb7]  chiều

còn tìm đâu [Ebm]  nữa tình ban [B]  đầu

nhạt nhòa hương [Ab7]  phấn từng đêm hôm [C#7]  nào

[F#]  Lòng chợt vàng như [Abm]  lá rụng bên [Bb7]  đường

chợt buồn như [Ebm]  tiếng đàn vỹ [B]  cầm

chiều nào hiu [F#7]  hắt còn vang dư [C#7]  âm

 

2. [F#m]  Áo bay trong mưa chiều, vạt [D]  áo [E7]  quấn ân tình [A]  theo

[D]  Người từ dĩ vãng [F#m]  xa mờ về trong giấc [Ab7]  mộng hờ

thêm [Ab7]  nhớ nhung một lần [C#7]  nữa

[F#m]  Sẽ đưa em qua [Dmaj7]  cầu chiều [Bm]  nay như [C#7]  chiều xưa yêu [F#m]  dấu

[Bm]  Có mưa bay không [A]  nhiều nhưng [F#7]  vừa lạnh [C#7]  vai tình [F#m]  yêu