Con nợ mẹ – Nguyễn Văn Chung
Đánh giá
1. Con nợ [Dm] mẹ một lời tạ [Bb] ơn
Cả cuộc [Dm] đời mẹ dành cho [Am] con
Có lẽ [Dm] chẳng thể nào trả mẹ được hết [C] công lao sinh [F] thành
Nợ suốt [Bb] đời một [C] lời xin [Dm] lỗi.
2. Cảm ơn [Dm] mẹ vì luôn bên [Bb] con
Lúc đau [Dm] buồn và khi sóng [Am] gió
Giữa giông [Dm] tố cuộc đời vòng tay chở [C] che khẽ vỗ [F] về
Bỗng [Bb] thấy lòng nhẹ [C] nhàng bình [Dm] yên.
ĐK1:
Mẹ dành [F] hết tuổi xuân vì [C] con
Mẹ dành [Am] những chăm lo tháng [Dm] ngày
Mẹ dành [Bb] bao hy sinh để [C] con chạm lấy ước [F] mơ [C]
Mẹ là [F] ánh sáng của đời [C] con
Là vầng [Am] trăng khi con lạc [Dm] lối
Dẫu đi [Bb] trọn cả một kiếp [C] người
Cũng chẳng [Am] hết mấy lời mẹ [Dm] ru.
ĐK2:
Dù giông [F] tố khó khăn đã [C] qua
Mẹ vẫn [Am] dõi theo con phía [Dm] sau
Đường con [Bb] đi thênh thang bước [C] chân là nhớ có [F] mẹ [C]
Mẹ là [F] ánh sáng của đời [C] con
Là vầng [Am] dương trên cao ấm [Dm] áp
Trái tim [Bb] mẹ tựa như biển [C] trời
Là nơi [Am] chốn quay về bình [Dm] yên.