Con Chim Sâu – Kiên – Kiên

Tone

Đánh giá

 

 

[G] Có con chim sâu [C] đậu trên cành cây [A7] cao rất [D7] lâu!

[G] Nó băn khoăn tự[C]  hỏi đời mình rồi [A7] đi đến [D7] đâu?

[G] Nó nghiêng nghiêng cái [C] đầu rồi ríu rít [A7] lên vài [D7] câu.

Và [G] bỗng nhiên bầu [C] trời một hòn gạch [D7] bay trúng [G] đầu.

 

[G] Đùng một phát chim [C] sâu thoát xác và [A7] bay vút lên [D7] trời

[G] Bay đi miết chim [C] đâu hay biết rằng [A7] mình vừa mới qua[D7]  đời!

Xong [G] rồi. Nó bị cho vào trong [C] nồi. [D] Hey!

 

2. [G] Có ông nông dân [C] nghèo ra đồng thăm [A7] lúa sáng [D7] nay.

[G] Bỗng nhiên trên đường [C] về gặp một con [A7] chim mới [D7] hay.

[G] Bước loanh quanh ông[C]  tìm một hòn đá [A7] to, thật [D7] to!

[G] Ném chết con chim [C] sâu rồi về nhà [D7] châm bếp [G] lò.

 

[G] Ông vui bước nghĩ [C] trong sung [A7] sướng về một nồi [D7] cháo to đùng

[G] Tay ông xách con [C] chim, đôi mắt lim [A7] dim' trông rất oai [D7] hung!

 

[Dm6] Nhưng bỗng [G] từ trong làng đi [Dm6] ra,

Bóng [E7] thằng lý trưởng ranh [Am] ma...

Nó [A7] rung rung chòm [Dm6] râu,

Và [E7] cướp đi con chim [Am] sâu (sầu)!

 

[G] Ông lão [C] ngồi ở [A7] đó rất [D7] lâu.

[G] Ông nín [C] lặng chẳng [A7] nói nên [D7] câu!

[G] Ông lão [C] ngồi ở [D] đó rất [G] lâu.

[G] Ông nín [C] lặng chẳng [A7] nói nên [D7] câu!

Vì tiếc con chim [G] sâu.