Chuyện ngày chủ nhật – Hồng Vân
Đánh giá
Sáng chủ [Dm] nhật rồi anh đi lính không tới nhà thăm [F] em
Có chờ [Gm] anh mang đến tặng [A7] hoa hương sắc của tình [Dm] yêu
Tình [C] yêu chúng mình mong ước [Dm] đến vui chủ [Gm] nhật có bấy [A7] nhiêu
Tuần [Gm] nao không dìu em đi [A7] phố là giận anh em bắt [Dm] đền.
Sáng chủ [Dm] nhật rồi anh đi lính phố xá buồn không [F] em.
Thiếu người [Gm] trai quen biết ngày [A7] xưa em chắc sẽ ngẩn [Dm] ngơ
Và [C] em những ngày anh vắng [Dm] bóng em có [Gm] còn đi nửa [A7] không
Đường [Gm] đông nhưng thời anh đâu [A7] có để mà em khoe áo [Dm] hồng.
Lắm [F] khi ngẫm buồn vì xa [Bb] nhau lắm [Dm] khi nghĩ lại vì quê [Gm] hương
Chìm trong màu [Dm] khói chiến phải gấp mình [A7] xa khi gánh nặng một vai
Nếu [F] em đã hiểu là thương [Bb] nhau sẽ [Dm] không cớ gì phải nôn [Gm] nao
Tình kia rồi [Dm] mới thắm giọng nói cười [A7] say sưa tháng ngày yêu [Dm] thương.
Sáng chủ [Dm] nhật rồi anh đi lính không tới nhà thăm [F] em
Chắc là [Gm] em mong lắm phải [A7] không khi vắng bóng người [Dm] yêu
Rồi [C] đây lúc bình yên đất [Dm] nước anh sẽ [Gm] về vui với [A7] em
Để [Gm] anh luôn dìu em đi [A7] phố vì sợ em anh bắt [Dm] đền.