Chờ ngày tuyết tan – Dương Vỹ Phúc

Tone

Đánh giá

 

Tôi [Em]  ngước lên trên trời cao hỏi [G]  tại sao

Người ta [Bm]  đang yêu nhau sao lại xa [Em]  nhau

Lắm [G]  lúc bên nhau em bỏ mặc anh [D]  đi quá vội

Buồn [C]  đau theo [D]  anh cứ thế dần [Em]  trôi.

 

Anh [Em]  biết em xa anh chẳng phải người [G]  ấy

Làm em [Bm]  quên tên anh vội vàng trong phút [Em]  giây

Trong ánh mắt [G]  em còn lại gì đọng lại nhưng [D]  anh hiểu và thấy

Hình dung [C]  anh không [D]  thể phôi [Em]  phai

Góc khuất [C]  em vẫn [D]  còn có [Em]  anh.

 

Làm sao [C]  anh quên đi được [D]  người

Làm sao [Bm]  anh phải quên người [Em]  đây

Khi đánh [C]  mất em anh sẽ [D]  làm được gì sau [G]  này

Yêu người [C]  nữa liệu hạnh phúc [D]  không

Khi mãi [Bm]  nhớ về em như [Em]  vậy

Cứ thế [C]  đi tìm hình bóng [D]  em ở trong mù [Em]  khơi.

 

Điều gì [C]  đến cũng đã đến [D]  rồi

Mà sao [Bm]  chưa quên em người [Em]  ơi

Cứ mãi [C]  đi tìm tiếng nói [D]  em khi đêm [G]  dần trôi

Vì tình [C]  yêu quá ngắn để [D]  anh

Chấp nhận [Bm]  nỗi đau anh vội [Em]  vàng

Thôi thì [C]  anh chờ ngày tuyết [D]  rơi chờ ngày [Em]  tuyết tan.