Chiều biên giới – Trần Chung thơ Lò Ngân Sủn
Đánh giá
1. Chiều biên [Dm] giới em ơi
Có [F] nơi nào xanh [Gm] hơn
Như [Dm] chồi non cỏ [Bb] biếc
Như rừng cây của [Am] lá
Như [C] tình yêu đôi [Dm] ta.
2. Chiều biên [Dm] giới em ơi
Có [F] nơi nào cao [Gm] hơn
Như [Dm] đầu sông đầu [Bb] suối
Như đầu mây đầu [Am] gió
Như [C] trời quê biên [Dm] cương.
ĐK1:
Em [Bb] ơi có nơi [Dm] nào đẹp hơn
Chiều biên [F] giới khi [A7] mùa đào hoa [F] nở
Khi [Dm] mùa sở ra [Bb] cây
Lúa [Gm] lượn bậc thang [C] mây
Mùi toả ngát hương [A7] bay.
3. Chiều biên [Dm] giới em ơi
Nhớ [F] bao điều thân [Gm] thương
Đôi [Bb] ta cùng chiến [Am] hào
Tình yêu đẹp tiếng [F] hát
[Gm] Giữa đất [A7] trời quê [Dm] ta.
ĐK2: Em [Bb] ơi! Giữa nông [Dm] trường lộng gió
Tình gắn [F] bó nghe [A7] cuộc đời say [F] nồng
Như [Dm] trời rộng mênh [Bb] mông
Ánh [Gm] chiều tà bâng [C] khuâng
Một lời hát đang [A7] dâng.