Chết Trong Tim Mình – Lê Trọng Sỹ – Tina Ngọc Lan
Đánh giá
Ai đã nghe câu [Am] chuyện, Điệp Lan một [Em] thuở dưới mái [Am] trường xưa
Mối tình ngây [Dm] thơ , đẹp như hoa [E7] tím vít song thưa [Am] bên thềm
Điệp thường hẹn [Am] Lan từng chiều vắng chùa [Dm] xa
Nghe chuông ngân [F] lên tiếng kinh cầu thắm tình [Em] ta, đời xinh như [E7] khúc hoan ca.
Vào mỗi khi tan [Am] trường, cài bông hoa [Em] tím trên tóc [Am] người thương
Tím bằng lăng [Dm] rơi, Điệp Lan chung [E7] bóng ước xây duyên [Am] trọn đời
Mùa phượng vừa [Am] qua cũng là lúc người [Dm] xa
Lan tin người [F] đi chẳng thay lòng chốn hồng [Em] hoa, Điệp ơi chung [E7] thủy tình chúng [Am] ta.
Nhưng [F] ôi, Lan có ngờ đâu, tin về chiều [Dm] mưa như sét đánh ngang [Am] tai
Nơi [Dm] xa, kinh thành phồn hoa, Điệp cùng người [Em] ta xây đắp nên tình [E7] riêng.
Sương [F] lên, trăng lạnh vào song, khuya về màn [Dm] đêm thêm héo hắt [Am] tâm tư
Đêm [G] nay đất trời cuồng [F] quay, bão giông từ [E7] đây Lan chết trong [Am] tim mình
Một cánh hoa đã [Am] tàn, đời người con [Em] gái ai đã lần [Am] yêu ?
Khép chặt tâm [Dm] tư, đời Lan giờ [E7] đã tắt tơ vương [Am] lửa lòng
Vào một ngày [Am] kia nàng tìm đến chùa [Dm] xa
Chuông ngân lên [F] thương gió u buồn tiếc đời [E7] hoa chuyện tình oan trái đầy [Am] xót xa.