Bốn Ngàn Ba Trăm Cây Số (4300KM) – Lộc – Lộc

Tone

Đánh giá

 

Capo 1

 

Một [Em] sớm đầu thu, anh không thấy mình trong gương

Vì [Bm] anh đâu như người ta anh cần chi vài đồng lương

Từ [Em] 3 giờ khuya anh chờ vầng dương lên cao dần

Từng cơn mộng [Bm] du đưa anh về nhà gặp em và con qua bao lần

 

[Em] U u u u u Hợp đồng này [Bm] chăn dắt anh và xem như miếng mồi thơm

[Em] U u u u u Chỉ còn mình [Bm] anh nằm trên sàn nhà mà không có em bên nồi cơm

 

[Em] Hết giờ, công trường này in chân anh ngày qua ngày

Con [Bm] út thằng hai không còn nghe cha mày la rầy

Ta mang [Em] thêm bao phiền lo nhiều hơn biên lai trên bàn mình

Có chăng [Bm] bao nhiều buồn vui khi ta nhìn nhau qua màn hình

 

Một [Em] sớm đầu thu, anh không thấy mình trong gương

Anh đâu [Bm] giống như người ta anh cần chi vài đồng lương

Anh không [Em] mong ngày mai lại tới và mang theo điều gì chào đón

Anh cần 1 [Bm] cơn mộng du đưa anh về nhà gặp em và con

 

Sáng hôm [Am] đó anh thức dậy, bên trong căn phòng chật chội vì lắm điều phiền

Chẳng [Bm] hay là anh đã lầm

Đời chẳng dễ dàng hơn khi nắm nhiều tiền nhưng [Em] quá nhiều điều kiện

Mấy ai mà rủ lòng thương cho lũ đồng hương

[Am] ngàn 300 cây số là giá phải trả vì tin người ta nhiều chuyện.

Và, đời anh chẳng xa hoa khi qua bên Nhật

[Bm] Ngoài mấy thằng VN thì đâu có ai gọi anh bằng đúng tên thật?

[Em] Hồi anh còn ở nhà anh làm trụ cột, giờ anh làm khuân vác

[Am] Ngoài em ra chắc đâu ai biết anh giấu điều gì ở trong thân xác

[Bm] Anh chỉ muốn kiếm tiền để em ở quê mua được căn nhà

Cho thằng [Em] hai, con Trúc đi học không phải dậy sớm chăn vịt chăn gà.

Anh gửi [Am] mấy trăm triệu về nhà nhưng thiếu vòng tay mà ôm tụi nhỏ

Anh [Bm] thiếu những lúc bên em loay hoay trồng cây ở sau bụi cỏ

Anh [Em] thèm cái mùi lúa chín, tiếng đùa vui bên cái ao rộng

Thèm ngủ [Am] gật vào ngày chủ nhật không phải mặc đồ bảo hộ lao động

Nhưng vì [Bm] em và 2 đứa nhỏ anh chẳng thấy khổ lắm

Chỉ là em thiếu 1 [Em] người đàn ông xây nhà, anh thiếu người đàn bà mà xây tổ ấm!

 

[Em] Anh bắt chuyến tàu đầu tiên để tới công xưởng

[Am] Bắt chuyến tàu cuối cùng về nhà và vô số điều không tưởng

Nhưng mà [Bm] em, bắt chuyến nào để về với mẹ con em

[Em] Khi số tiền anh nạp vào thẻ Pasmo thì vẫn còn kém

Em ơi [Am] anh thì đâu cần gì mấy thứ thần kì, đâu cần ai phải hiểu

[Bm] Chỉ cần tụi cảnh sát không lôi về đồn khi anh quên thẻ ngoại kiều

[Em] Vì đồng tiền là 1 vòng kiềng và nhốt chặt anh trong khu biệt giam

[Am] Khu biệt giam nổ lốp nhà máy và 6 năm trời chưa về VN

[Bm] Quá nhiều thứ để 1 thằng chồng người cha phải chất đầy vai

Anh [Em] hứa 1 ngày nào đó sẽ về, nhưng chắc chưa phải ngày mai

 

[Am] Cha xin lỗi vì để mẹ con phải khóc

Dù [Bm] cha rất muốn là người hôm đó đưa con đi thi đại học.

Và một [Em] lần nữa tỉnh dậy não bộ khi đó cảm thấy thật nản

Vui [Am] vẻ gì đâu dăm cái cái tiếng “xuất khẩu lao động Nhật Bản”

Có [Bm] lẽ anh nên gác lại vào 3h sáng, quay về với chốn bon chen

Và [Em] anh xin được tái bút là: “Anh nhớ 3 mẹ con em!”

 

[Em] Hai con của cha năm nay 15 và 19

Con ơi[Bm] khoan ra khỏi nhà khi con chưa thành 1 người lính

Khi [Em] tâm tư còn non mang trong 1 thân hình mau lớn

Khi con [Bm] chưa gồng mình làm quen với đôi ba điều đau đớn.

 

Vì một [Em] sớm đầu thu, cha không thấy mình trong gương

Con ơi [Bm] cha đâu như người ta cha cần chi vài đồng lương

Cơn mộng [Em] du nào đưa về nhà khi mùa Đông đang dần sang

Cho ta được [Bm] lao vào nhau khi ta còn vương nơi trần gian.

 

Chắc do [Em] anh mà năm tháng đó gia đình mình mới bước sang trang

Có [Bm] lẽ năm đó anh nên ở lại với miền sông nước An Giang

Gặp được [Em] em và con là thứ duy nhất mà anh tin vào chữ “duyên”

Cành [Bm] cây thì hướng mọi phía nhưng gốc rễ thì vẫn giữ nguyên!