Bình ca 5 (Xuân hiền) – Phạm Duy
Đánh giá
1. [C] Xuân huy chan hoà trên khắp quê hương
Nắng chói gia đình huyền bí trăm con
Năm mươi người [F] xuống, năm mươi người [C] lên
Đến lúc gặp chỗ hàn [G7] huyên
[C] Xuân phong đem về tin tức vui chung
Gió mát cho lòng rộng rãi thong dong
Chung nhau cuộc [F] sống, chung nhau cuộc [C] chết
Và quyết định [G7] cưới xuân [C] liền !
[F] À ạ à [C] ơi ! [F] À ạ à [C] ơi !
2. [C] Xuân xanh em là xuân nữ tơ trinh
Sức sống em là dòng suối lung linh
Em nghiêng từ [F] núi, em trôi về [C] khơi
Uốn khúc mình nõn nà [G7] tươi
[C] Xuân xanh anh đà tóc trắng da nhăn
Sức sống anh là biển cũ mông mênh
Anh vươn từ [F] bãi, anh lên ngàn [C] chơi
Thả khói lờ [G7] lững lưng [C] trời
[F] À ạ à [C] ơi ! [F] À ạ à [C] ơi !
3. [C] Xuân tiêu em nằm trong giấc mơ yêu
Trăng xuân mỹ miều nhẹ bước đi theo
Đi thêm vào [F] đó, đôi chim bồ [C] câu
Cất tiếng gù ấm lòng [G] nhau
[C] Xuân miên anh vào sâu giấc mơ tiên
Bứt trái hạnh đào, rượu uống liên miên
Anh ra bờ [F] giếng, khoanh tay gọi [C] tên
Gọi đất trời [G7] rất ngoan [C] hiền
[F] À ạ à [C] ơi ! [F] À ạ à [C] ơi !
4. [C] Xuân non, Xuân già, Xuân vẫn Xuân quen
Mới biết Xuân là cuộc tái sinh duyên
Thu, Đông, Hạ chết, [F] nhưng Xuân còn [C] nguyên
Khuyến khích dòng máu về [G] tim
[C] Xuân không lên đường, xuân đứng êm êm
Đứng mãi trong đời để cõng ta lên
Yêu Xuân đằm [F] thắm, yêu xuân một [C] phen
Và sống cùng [G7] với Xuân [C] hiền
[F] À ạ à [C] ơi ! [F] À ạ à [C] ơi !