Bị Thương – Đan Hữu – Tele
Đánh giá
Tone [G]
[C] Có chiếc lá đang vội vàng đung đưa mơ [Bm] màng
Khi anh đang lang thang từng [Am] con đường [D] ...lạnh bất [G] thường
[C] Có cơn gió đang nhẹ nhàng trôi qua khẽ [Bm] khàng
Nhẹ mang em đến đây thật [Am] bất ngờ [D] tim anh thẫn [G] thờ
Chẳng còn gì ngoài [C] nhung nhớ về một giấc mơ xa vời [Bm] anh thấy
Mình cùng nắm tay trên con [Am] đường đời
[D] ...Ở một nơi thật [G] xa nơi mà ta vẫn thường thấy
Có chăng chính là [C] em đấy người đã viết nên nỗi bồi [Bm] hồi
Anh thấy mình bị thương mất [Am] rồi [D] ...Bị thương [G] em.
[C] Em có thể vô tình bước ngang đời anh
Chỉ một ngày lang thang [Bm] dưới bầu trời xanh
Em có thể cho anh xin mượn bàn tay một cái [Am] ôm thật chặt lại càng hay
Bỏ [D] lại phía sau lo lắng, buồn rầu
[G] Chỉ một ngày bỏ mặc tất cả ta cuốn lấy nhau
[C] Không cần phải đi đâu xa không cần phải nghĩ sâu xa
[Bm] Chỉ cần là ta bên nhau chỉ cần trao nhau thời gian quý báu vào [Am] những đêm thâu
Anh không uống [D] đen đá không đường nên ngọt ngào [G] của em anh sẽ không nhường
Nói vậy thôi chứ [C] anh không biết em đang nơi đâu
Chờ em hai mấy năm rồi [Bm] nên là cũng hơi lâu mặt trời bây giờ đã tỏ rồi
Hay [Am] là em xuất hiện để anh ngỏ lời [D] để những ngày sau mình sẽ có [G] đôi
Để không cần tô son anh vẫn đỏ môi
[C] Anh để dành tia nắng trong vài ba tin nhắn
[Bm] Ly cà phê tuy đắng nhưng sao anh vẫn thấy ngọt
[Am] Anh là người may mắn [D] giữa dòng đời tuy ngắn
[G] Khi tìm được cơn gió mang anh đi về miền nhẹ [C] thiết tha. [Bm]
[C] Thiên nhiên là cây lá và gió [Bm] an nhiên của anh có em ở đó
[Am] Em muốn đi đâu để anh [D] chở cho [G] ta sẽ bên nhau khi mà trời trở gió
[C] Có em thì cuộc sống này sẽ đủ sắc anh cất ngày mình bên [Bm] nhau vào tủ sắt
Ôm em khiến cho anh ngủ được đủ giấc ngày mình bên [Am] nhau thì đều là chủ nhật
Bạn [D] bè gọi anh là thằng văn ca [G] để anh thêm vào tình ta tí nhấn nhá
Em thêm vào đời [C] anh tí phấn má hạnh phúc là em ngay trước mắt
Ngày anh buồn [Bm] rầu em đã tước mất anh biết một ngày ta sẽ chung một căn nhà
[Am] Cùng chung bữa cơm dù anh [D] phải tăng ca
Giường của đôi [G] ta thì em sẽ chọn chăn ra như truyện cổ tích, ta sẽ hạnh phúc đến già.
Chẳng còn gì ngoài [C] nhung nhớ về một giấc mơ xa vời [Bm] anh thấy
Mình cùng nắm tay trên con [Am] đường đời
[D] ...Ở một nơi thật [G] xa nơi mà ta vẫn thường thấy
Có chăng chính là [C] em đấy người đã viết nên nỗi bồi [Bm] hồi
Anh thấy mình bị thương mất [Am] rồi [D] ...Bị thương [G] em.