Bến đợi – Thuận Yến thơ Hồ Ngọc Chương
Đánh giá
Ngâm thơ:
Chim xa rừng thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơi
Thà rằng chẳng biết thì thôi
Chứ biết rồi mỗi đứa mỗi nơi à ơi, răng đành
Ơi [F] bông hoa gạo [Gm] đỏ
Rụng [Am] đầy bến sông [C] quê
Chiều [F] mùa xuân đi [Gm] vội
Bến [C] đợi người trở [F] về [C]
Xa [F] nhau từ dạo [Gm] ấy
Em [Am] đứng lặng bên [C] sông
Tóc [Dm] dài bay theo [Bb] gió
Dài [Gm] tháng ngày đợi [F] trông
[Dm] Há [Gm] ha há [Bb] hà hà [C] há
Nhớ chiều ấy em [F] ơi
Đã [Gm] xa rồi xa [F] mãi
Người [Bb] đi chưa trở [Gm] lại
Con [Am] đò xưa về [C] đâu? [Am]
Hun [G7] hút dòng sông [C] trôi
Cánh [F] chim bay trong [C] nắng
Đâu [F] rồi tà áo [Dm] tím
Một [Gm] thời anh mang [Dm] theo
Đâu [Gm] rồi đôi mắt [Am] ấy
Một [Dm] thời em đam [Bb] mê
Để [C] lòng anh bâng [F] khuâng