Bên Cha – Đặng Ngọc Quốc – Tuyết Anh
Đánh giá
1. [E] Mỗi khi nhớ lại,
Con tạ ơn [F#m] Chúa đã yêu mến con [G#m] giúp con mỗi [F#m] ngày.
[B] Từ tội ô đen tối Chúa đem hạnh [A/B] phúc cho đời [E] con,
Tình [F#m] Chúa ôi thiết [B] tha!
[E] Nhớ xưa thở [E7] nào
Như thuyền không [F#m] bến nhấp nhô vất [G#m] vơ cuốn theo sóng [F#m] gào.
[B] Đời lênh đênh ngơ ngác kiếm sao được [A/B] thấy nơi bình [E] an.
Chợt Ngài [F#m] đến trong cõi [B] đời.
[E] Rồi [F#m] Cha [E/G#] yêu con sâu xa bao la, Chúa ôi, Ngài [A/E] kéo con bên [E] Ngài.
[Emaj7] Yêu con bao la thiết tha Ngài ôi từng phút trong đời [B] con.
Tình [F#m] Chúa không bến [B] bờ.
[Emaj7] Yêu con sâu xa bao la Chúa ôi tình [A] Chúa cao tuyệt [E] vời.
[Emaj7/G#] Yêu con bao la thiết [E/A] tha Chúa nghe từng [E/B] tiếng tim của [B] con.
Tình [F#m7] Chúa ôi thiết [B7] tha tuyệt [E] vời
2. [E] Sáng nay thức [E7] dậy,
Con cầu xin [F#m] Chúa giúp con biết yêu [G#m] Chúa thêm mỗi [F#m] ngày.
[B] Dạy con tim khô héo biết rung động [A/B] trước Cha tình [E] yêu.
Dạy [F#m] biết yêu Chúa [B] thêm.
[E] Để sau cõi [E7] đời cho dù giông [F#m] tố gió mưa thét [G#m] vang trước sau bốn [F#m] bề.
[B] Dạy cho con yêu Chúa dẫu mai cuộc [A/B] sống không còn [E] ai.
Dạy [F#m] biết yêu Chúa [B] thêm.
[E] Và [F#m] xin [E/G#] cho con yêu Cha thêm lên đến khi [A/E] lá thu thôi [E] lìa cành.
[Emaj7] Cho con luôn yêu mến Cha đến khi đồi núi không còn [B] cây, và [F#m] đến thiên [B7] thu,
[Emaj7] Cho con yêu Cha thêm lên đến khi [A] ánh dương không [E] còn [E/F#] rọi.
[Emaj7/G#] Xin cho con yêu mến [E/A] Cha đến khi quả [E/B]
đất thôi ngừng [B] quay và [F#m7] tới khi sóng [B7] thôi vào [E] bờ!