Bài thơ dâng mẹ – Võ Tá Hân thơ Sương Mai
Đánh giá
1. Chiều nhung [Am] nhớ mây [D] buồn giăng [Am] mắc
Vọng quê [D] nghèo [G] ruột thắt từng [Am] cơn
Thương [G] về bóng mẹ cô [E7] đơn
Chiều chiều tựa [G] cửa mong [F] con mỏi [E7] mòn.
2. Ngày xưa [Am] ấy con [D] còn nhỏ [Am] bé
Chưa bao [D] giờ xa [G] mẹ tấc [Am] gang
Nay [G] con cách [Em] trở quan [G] san
Hướng về quê [Em] mẹ [G] đôi [E7] hàng lệ [Am] rơi.
ĐK:
Con xa [Am] mẹ một đời thương [F] nhớ
Bóng mẹ [Dm] già, mình hạc xương [G] mai
Ngày qua tháng rộng, năm [C] dài
Mong con [G] mẹ, những u [E7] hoài.
Quê hương [Am] đợi ngày về chưa [F] thấy
Để mẹ [Dm] buồn lau sậy xót [G] xa
Mẹ ơi nước mắt chan [F] hoà
Lời ru của [E7] mẹ ngân nga một [Am] đời.
* Con [G] buồn nhớ [E7] mẹ, mẹ [Am] ơi!