Ân hận – Phan Bá Huy
Đánh giá
Này hỡi [Em] em sao em bỏ đi thật [D] rồi
Cớ [C] sao người lại vội [D] nói câu biệt [G] ly
[Am] Trong đêm cô đơn lặng nhìn từng [Bm] giọt sương nào rơi
[C] Anh lê thê bước [Bm] theo trăng tàn lẻ [Em] loi.
Mới phút chốc thoáng như giấc [D] mơ
Mới hôm [C] nào đây còn [D] có em kề [G] bên
[Am] Nghe đâu câu yêu thương còn [Bm] đọng trên bờ môi
[C] Nhưng hôm nay đã [Bm] xa ân tình thiết [Em] tha.
Thế đó [Am] em anh mong tình [Bm] duyên ta không phai
Thế đó [Am] em dù anh có [Bm] lỗi lầm
Chẳng trách [Am] chi khi em vội [Bm] đi không mang theo
Tiếng vấn [Am] vương bao lời ước [Em] hẹn.
Cho anh cảm giác như ngày [D] vừa hôm qua
Ngày em [Bm] đến với nắng ấm áp đang [Em] ngập trong anh
Thế nhưng bây [C] giờ phôi phai một mình [Bm] anh đang ngóng chờ
Thế nhưng bây [C] giờ lặng nhìn đơn [D] côi.
Qua bao thời [Em] gian anh vẫn nhớ vẫn còn [D] yêu thắm thiết
Vì anh [Bm] muốn anh sẽ mãi mãi luôn [Em] ở bên em
Trái tim hoang [C] tàn mong manh lang thang đi về [Bm] nơi cuối trời
Biết em nơi [C] nào lúc bóng [Bm] em đã [Em] xa.