Áo nhà binh – Phượng Vũ

Tone

Đánh giá

 

1. [Am]  Từ độ tình nhân xa khuất [Dm]  nẻo

Tôi lê gót chân độc [Am]  hành từng [G]  đêm nghe hoang [C]  vu [E7] 

[Am]  Tuổi đời trên [E7]  năm ngón hao [Am]  gầy

Khói [G]  thuốc đen tay [C]  vàng ngược xuôi [F]  tâm tư mênh [E7]  mang.

2. [Am]  Chiều lại chiều qua trên phố [Dm]  thị

Xa bao lớp bạn [Am]  bè còn đam [G]  mê nơi xa [C]  hoa [E7] 

[Am]  Trả lời thư [E7]  sinh chốn kinh [Am]  thành

Mình [G]  quên cả nhân [C]  tình từ đây [E7]  thương áo nhà [Am]  binh.

ĐK: Đêm [F]  nghe đạn thù vút [C]  xoáy

Gậy trần mòn [Dm]  vai thương quê hương thương [G]  mình

Nhìn [Em]  vai áo chiến phai [Am]  màu

[G]  Mới biết quân [F]  hành thời gian [Dm]  qua mau hay [Am]  lâu.

3. [Am]  Nhận diện được quê hương với [Dm]  mình

Nên vui kiếp phong [Am]  trần dù gian [G]  nan luôn theo [C]  chân [E7] 

[Am]  Lòng nhiều khi [E7]  nghe nhớ nhân [Am]  tình

Mà [G]  anh vẫn chưa [C]  về vì anh [E7]  thương áo nhà [Am]  binh.