Thương hận – Tú Nhi – Hồ Đình Phương

Tone

Đánh giá

 

Có ai biết [D7]  được có mình tôi [Gm]  buồn 

Dẫu trong tiếng [F]  cười ngấn lệ thoảng qua [D7]  hồn 

Để [Gm]  rồi ngưng cung đàn [Bb]  cuối 

Khách [Cm]  về khách ấm tình [Bb]  đôi 

Tôi về tôi sống đêm [D7]  dài.

 

Sống qua mấy [D7]  vạn mối tình giữa [Gm]  đời 

Có khi ngỡ [F]  mình đã gặp thấy duyên [D7]  rồi 

Nào [Gm]  ngờ khi tan mùa [Bb]  cưới 

Âm [Cm]  thầm tôi bước lẻ [Bb]  loi 

Đi [D7]  vào mơ ước mà [Gm]  thôi [Cm]  – [Gm] 

 

Tắt [Bb]  nến cho môi gọi [Gm]  mời

Máu [Cm]  trút cho [F]  đầy mắt [D7]  chờ 

Tuổi [Gm]  đời hoang vỡ trang thư 

Chuyện [D7]  mình băng giá tâm [F]  tư 

Lòng [D7]  nào không hay nguôi [Bb]  nhớ

 

Có ai đốt [D7]  sạch lá vàng cuối [Gm]  trời 

Để con én [F]  mộng sớm về xoã u [D7]  hoài 

Lệ [Gm]  mừng rưng rưng mình [Bb]  nói 

Ai [Cm]  là em gái lòng [Bb]  ơi

Bao [D7]  giờ em đến cùng [Gm]  tôi

 

Chiếc [Bb]  áo em đan ngày [Gm]  xưa 

Sống [Cm]  với tôi [F]  trọn mấy [D7]  mùa 

Vì [Gm]  không gian dối tâm tư 

Tựa [D7]  đầu lưng oán bơ [F]  vơ 

Một [D7]  lần yêu bao lần [Bb]  nhớ

 

Có đem đốt [D7]  sạch lá vàng cuối [Gm]  trời 

Có [Cm]  phơi xác [F]  giặc xoá hận để em [D7]  cười 

Chỉ [Gm]  dìm cơn đau chậm [Bb]  tới 

Muôn [Cm]  đời tôi vẫn lẻ [Bb]  loi 

Đi [D7]  vào thương tiếc mà [Gm]  thôi