Hoa mười giờ – Đài Phương Trang – Ngọc Sơn

Tone

Đánh giá

 

1. Hôm chia tay chiều chủ [Dm]  nhật anh bảo rằng tuần sau anh [F]  đến [Dm] 

Hái một nụ [Gm]  hoa xinh xinh màu tim [A7]  tím anh cài lên mái tóc [Dm]  thề

Rồi hẹn tuần [F]  sau khi hoa mười giờ [Bb]  nở, anh sẽ đến thăm [Gm]  em [C] 

Em trông chờ từng [F]  phút, bao đêm rồi không [Bb]  ngủ mong đến [A7]  ngày được gặp [Dm]  anh

 

2. Bao trông mong chiều chủ [Dm]  nhật, đã đến rồi trời sao không [F]  nắng [Dm] 

Chỉ sợ trời [Gm]  mưa cho anh ngại không [A7]  tới để mình em đếm thương [Dm]  dài

Ngập ngừng thật [F]  lâu khi em chọn áo [Bb]  tím xưa anh nói anh [Gm]  yêu [C] 

Em xin mẹ ra [F]  phố, mẹ vui cười khẽ [Bb]  nói con gái [A7]  mẹ thật [Dm]  xinh

 

ĐK: [C]  Đây công viên chốn hẹn [F]  hò, chứng kiến bao lời [Bb]  thề tình yêu vừa lên [Dm]  ngôi

[Gm]  Anh, anh hãy nói đã yêu luôn một lòng chung [Bb]  thủy dù đời vẫn đổi [A7]  thay

[C]  Nhưng sao nay quá mười [F]  giờ, hoa tím đã nở [Bb]  rồi, mà sao anh không [Dm]  đến

[Gm]  Cho em luôn ngóng chờ anh âu lo từng giây [F]  phút lệ [A7]  buồn rơi ướt [Dm]  mi.

 

3. Em bơ vơ quay trở [Dm]  về, qua phố chợ chợt nghe tiếng [F]  sét [Dm] 

Nổ sầm bên [Gm]  tai, khi em chợt trông [A7]  thấy anh cùng ai bước chung [Dm]  đường

Người đẹp của [F]  anh bên anh màu áo [Bb]  tím, em nghe quá chua [Gm]  cay [C] 

Em thương phận con [F]  gái như hoa mười giờ [Bb]  nở chỉ đẹp [A7]  giây phút ban [Dm]  đầu.