Vùng quê tương lai – Duy Khánh

Tone

Đánh giá

 

Mình gặp [C]  nhau trong đêm nay thôi

Sớm ngày mai anh xa em [Am]  rồi

Chúng [F]  mình trả lại ngày [Em]  vui

Giã từ [Am]  bao đam mê trong [F]  đời

Gọi [Em]  anh gọi [F]  em

Ngỡ [Em]  ngàng lệ rưng đường [Am]  đêm

Ngẩn [F]  ngơ tình nước đôi [G]  miền.

 

Rồi từ [C]  đây em đưa anh đi

Nếu một mai anh không tin [Am]  về

Giữa [F]  trời loạn lạc miền [Em]  quê

Chiến trường [Am]  xa anh quên câu [F]  thề

Vì [Em]  anh còn [F]  thương

Nửa [Em]  trời Việt đang sầu [Am]  thương

Nên [F]  cho quê hương nhiều [C]  hơn.

 

[F]  Ðêm qua đêm hành quân

Xuôi chân miền [Dm]  xa

Nghe [C]  tiếng ru [F]  hời ru hỡi mẹ [Em]  ru

Thương [G]  ai con thơ lẻ loi

Gọi [Dm]  tên quê hương biển dâu

Qua tiếng kinh [F]  cầu giữa khung trời [Em]  sầu

Xin [G]  đời bớt khổ ngày [C]  sau.

 

Một vùng [C]  quê hương trong tương lai

Có vầng trăng em soi lâu [Am]  dài

Chúng [F]  mình lại ngồi gần [Em]  nhau

Nối lại [Am]  bao tơ duyên ban [F]  đầu

Ðể [Em]  anh để [F]  em

Giữa [Em]  trời Việt vui triền [Am]  miên

Thiên [F]  thu chung đôi bình [C]  yên.