Khói lam chiều – Lan Đài
Đánh giá
1. Mỗi lúc hoàng hôn sắp về ngàn [Am] lối
Nuối tiếc ngày [G] xanh đã tàn mơ [Am] rồi
Bùi ngùi, xao [A7] xuyến, thương nhớ xa [Dm] xôi
Thương về quê hương mến [Am] yêu
Có [G] bóng cô em diễm [E7] kiều.
2. Mỗi lúc đàn chim khuất về nẻo [Am] tối
Ánh nắng còn [G] lưu luyến ngoài lưng [Am] đồi
Đường chiều xa [A7] vắng, mây nước mênh [Dm] mang
Nghe lòng bâng khuâng nhớ [Am] nhung
Nhớ [E7] ánh trăng xưa mơ [Am] màng.
ĐK:
Khói lam chiều [Am] lên chơi vơi
Khói lam chiều [C] vương nơi nơi
Khói lam chiều [Dm] gieo đơn côi
Đưa người tha [C] phương vào trong lãng [E7] quên
3. Đã mấy chiều thu lá vàng ngập [Am] lối
Đã mấy chiều [G] thu ước hẹn phai [Am] rồi
Mà lòng còn [A7] mãi vương vấn hương [Dm] mơ
Đi tìm trong muôn ý [Am] thơ
Ánh [E7] mắt năm xưa mong [Am] chờ.