Dấu đạn thù trên tường vôi trắng – Trần Thiện Thanh

Tone

Đánh giá

 

1. Có một lần lòng nghe như [C]  khát khao nhiều [Am] 

Lúc hai đứa mới hay [Em]  mình yêu [G7] [C] 

Lối về [Am]  nhà em nghiêng dốc [Dm]  nắng hoang liêu [G7] 

Thấy bâng khuâng thấy như còn [C]  thiếu. [Em] [Am] 

 

2. Gái nhỏ nhiều lần nghe mơ [C]  ước riêng mình [Am] 

Ước mơ lúc trong tay [Em]  người thương [G7] [C] 

Sẽ trồng [Am]  một loài hoa trên [Dm]  vách trinh thơ [G7] 

Những bông hồng thắm như [C]  tình mơ. [F] [C] 

 

ĐK:

Nhưng đâu có [Em]  ngờ rằng trời xanh kín mây [F]  dại 

Lần yêu cuối trong [G7]  đời là lần yêu trong lửa [C]  khói 

Cuộc tình mong [Am]  manh chưa đẹp sắc thắm hoa [Dm]  hồng 

Mà đạn thù in [Em]  sâu cho tường trắng bỗng hoen [Am]  màu.

 

Người theo gót đơn [Em]  vị từng ngày thương mấy cho [F]  vừa 

Được tin bên chiến [G7]  hào rằng người yêu không còn [C]  nữa 

Trở về nơi [Am]  xưa, mà [Dm]  trời còn giăng [G7]  mưa 

Cho nghe lòng yêu mến [C]  xưa.

 

3. Dấu đạn thù còn sâu trên [C]  vách hoa gầy [Am] 

Dấu che kín yêu đương [Em]  từ đây [G7] [C] 

Lính trẻ thương nhiều khi [Dm]  thương nhớ vơi đầy [G7] 

Sắc hoa hồng thắm trên [C]  tường xưa.