Đừng ngăn cách giàu nghèo – Hàn Sinh
Đánh giá
1. Tôi xin hỏi [Dm] người
Tại sao người [Bb] nghèo lại lắm kẻ xót [Dm] thương
Và cớ làm [Gm] sao những kẻ giàu [A7] sang
Có người đôi lần hay chịu tiếng dèm [Dm] pha.
Hỏi ai chẳng [C] mơ đời ngựa xe đài [Bb] cát
Ai chẳng lần [Gm] cầu một [C] mái ấm cao [F] sang [Dm]
Ai chẳng lần [Gm] mong được xa ngày nghèo [Dm] khó
Và [Bb] ai chẳng thầm [A7] mơ được phú quý giàu [Dm] sang.
ĐK:
[Gm] Ôi [C] những kẻ sang [F] giàu
Tựa người lên đỉnh [Bb] núi nghe gió lạnh đêm [A7] đêm
[Dm] Có người từ vực [Gm] sâu
Đứng nhìn lên đầu [Dm] núi ôm mộng được bay [A7] cao.
[Bb] Em, em đã yêu [Dm] tôi
Dẫu giàu sang hay nghèo [Gm] khó xin [C] yêu bằng con [F] tim
[Dm] Tôi một đời bôn [Gm] ba
Vào đời bằng tay [A7] trắng xây mộng vàng cho [Dm] em.
2. Tôi xin hỏi [Dm] người
Phải chăng người [Bb] nghèo chịu mãi đời xót [Dm] xa
Cùng kiếp trần [Gm] ai những kẻ giàu [A7] sang
Chẳng lẽ một đời vui hạnh phúc vàng [Dm] son.
Làm người ai chẳng [C] qua đời phù du một [Bb] kiếp
Xá gì mình [Gm] nghèo hoặc [C] phú quý vinh [F] hoa [Dm]
Nếu định mệnh [Gm] kia đã an bài đây [Dm] đó
Thì [Bb] xin người thuỷ [A7] chung đừng chia cách giàu [Dm] nghèo.