Tình đầu dang dở – Thùy Linh
Đánh giá
1. Đắng cay nhiều ngày [Dm] em lên xe hoa về nhà chồng
Mang [Am] theo niềm thương [Dm] nhớ anh trách [Gm] em, đành quên đi lời [C] thương
Đã [Bb] hẹn giữa đêm [F] nào, mình [Am] mãi không rời [A7] nhau
Còn [C] đâu nữa mà [F] chờ, còn [Am] đâu nữa mà [Dm] đợi
Người đã quên tình [Gm] xưa, lời ngọt [F] ngào bờ môi trên tóc [Dm] mềm
Sương [F] thu lạnh vai [Am] em, mình [A7] tâm sự trọn [Dm] đêm
2. Có ai ngờ tình [Dm] đôi ta hôm nay chỉ còn lại
Tâm [Am] tư buồn ray [Dm] rứt tay trắng [Gm] tay, lòng cô đơn từ [C] đây
Nói [Bb] gì phút giây [F] này rồi [Am] cũng thêm buồn [A7] thôi.
Tình [C] ta đã tàn [F] rồi dành [Am] ôm mối hận [Dm] sầu
Tình ấy nay còn [Gm] đâu lòng hỏi [F] lòng, người yêu đi lấy [Dm] chồng
Có [F] phải vì cao [Am] sang, mà [A7] quên người tình [Dm] xưa.
ĐK: [Bb] Em ơi anh đau đớn [F] nhiều, nhưng [Gm] nào trách gì [Dm] em
Tình yêu đầu em đã trao [F] anh, giờ thì [Gm] xa anh em đành mang tiếng phụ tình anh
Ôi [F] cuộc tình mong [C] manh bởi tay [Bb] trắng mộng chẳng [A7] thành.
[Bb] Biết đêm đêm em khóc [F] nhiều, bên [Gm] mẹ khóc nhiều [Dm] thêm
Mà mẹ nào có hiểu lòng [F] em, mẹ nào [Gm] thương em bao giờ đây chúng mình gặp nhau
Thôi [F] chỉ còn thương [C] đau với nước [Bb] mắt tuôn nghẹn [Dm] ngào.
3. Biết anh nghèo đời [Dm] anh nay lênh đênh phận bọt bèo
Nay [Am] đây ngày mai [Dm] đó, vui gió [Gm] sương để quên đi sầu [C] thương
Nỗi [Bb] lòng xót xa [F] nhiều vì [Am] mất đi người [A7] yêu
Tình [C] yêu đó còn [F] gì tình [Am] yêu đó còn [Dm] gì
Hình bóng của người [Gm] đi kỷ niệm [F] buồn niềm suy tư tháng [Dm] ngày
Thương nhớ người tôi [Am] yêu, và [A7] xa người mãi [Dm] mãi