Bụi đời – Anh Việt Thanh – Anh Việt Phương

Tone

Đánh giá

 

1. Những kẻ bụi [Am]  đời nụ cười đã tắt [Dm]  trên môi 

Đời mấy lần vui dĩ [E]  vãng về trong [Am]  đêm tàn 

Lần theo hè [F]  phố buồn [C]  nghe từng tiếng [Dm]  bước 

Lòng [E7]  nhớ ôi nhớ nhớ câu [Am]  chuyện đời mình. 

 

2. Điều thuốc tâm [Am]  tình chuyện lòng thích những [Dm]  thương đau 

Vạn đắng nghìn cay riêng [E]  bóng thằng tôi u [Am]  hoài 

Còn chi buồn [F]  hơn chiều [C]  lên đường phố [Dm]  cũ 

Nhìn [E]  thấy người [F]  yêu tay rong tay một [Am]  người[Dm] 

 

ĐK: [Dm]  Rượu không men mà [Am]  cay 

[F]  Chẳng uống mà [Dm]  say 

Hay tình [F]  đời làm say [Am]  lòng người 

Người vô tình [C]  quá [Dm]  nào thương dùm [F]  đến 

Tình yêu đã [E7]  mất lâu rồi tìm trong [Am]  nụ cười [Dm] 

 

3. Phố vắng hoa [Am]  đèn âm thầm nhớ nhớ [Dm]  thương thương 

Giờ phút từ ly xao [E]  xuyến lòng tôi [Am]  mơ gì 

Còn chi đẹp [F]  hơn tình [C]  yêu là quê [Dm]  hương 

Là [E]  gió còn [F]  vang vang trong đêm gọi [Am]  hồn