An phận – Mặc Thế Nhân
Đánh giá
1. [Am] Giờ mà hai họ đến rước em [E7] đi ước [Dm] mơ trong giờ [F] tàn
Nói [G] chi thêm muộn [Am] màng [F] thôi đừng [E7] nói
[Am] Ngày mà hay ngày mốt hết tương [E7] lai kể [Dm] như em thuộc về [F] người
Mất [Dm] em trong anh thật [Am] rồi [F] phải đành [Am] thôi
ĐK: Mình xa nhau [C] đây là tại [F] ai hỡi [Am] anh
Tại anh, tại [Dm] em [F] tại đất cao [E7] xanh chia riêng đôi [Am] mình
[F] Hay tại [E7] người, tại [Am] người cao sang quyền quí
[Dm] Mâm cao cổ [Am] đầy [C] hơn anh thật nhiều còn [E7] anh đời nghệ sĩ lang thang
Từ lâu thương vay khóc [Am] mướn để [E7] nay đành khóc cho [Am] mình
2. [Am] Ngày mai là hết nhé anh [E7] ơi bước [Dm] em theo người [F] về
Trả [G] nhau câu hẹn [Am] thề [F] thôi đừng [E7] nhớ
[Am] Để khi về bến đó em [E7] vui vấn [Dm] vương thêm bận [F] lòng
Xá [Dm] chi thân bạc [Am] này [F] thế là [Am] xong