Khi người yêu cúi mặt – Anh Sơn – Kim Phụng
Đánh giá
1. Đường phố không [C] em chiều tím [Am] giăng mây [G7] buồn
Từng lá thu [Dm] bay sầu tái tê tim [F] hồng
Còn đâu nữa [G7] em màu xanh ái [C] ân
Kề vai [G7] nhau dìu bước [C] dưới trời [G7] mưa.
2. Lời nói yêu [C] thương ngày ấy [Am] thôi xa [G7] rồi
Lòng cố quên [Dm] em chìm lắng trong tâm [F] hồn
Trần ai lẻ [G7] loi sầu khô nét [C] môi
Người yêu [G7] ơi màu lá úa tàn [C] rơi.
ĐK: Duyên đôi [Am] ta xa cách nhau nghìn [F] đời
Người yêu khi cúi mặt [G7] rồi đường xưa hoa rơi ngập [C] lối [C7]
Trên không [F] gian tơ [G7] trời vương khói mây [C] tan
Anh ước mong sao thời [Dm] gian ngừng [G7] trôi.
3. Để gió không [C] bay màu lá [Am] xanh không [G7] tàn
Hình dáng kiêu [Dm] sa đẹp mãi môi thiên [F] thần
Từ nơi xứ [G7] mơ tình vương ý [C] thơ
Nhạc tương [G7] tư còn nuối tiếc đường [C] tơ.