Chuyện tình loài hoa trang trắng – Diễm Đào
Đánh giá
1. Có [Am] một loài [C] hoa hoa [Em] trang màu [Am] trắng nghe quen thật quen
Thế mà người [Em] ta không ai để [Am] ý đến [C] hoa trang trắng làm [Em] chi
Có [Am] phải vì trang không hương nồng [Dm] say hay [G] trang kém vì nhan [C] sắc
Cho [Em] nên thế thân ngại [Am] ngùng
Cho [Dm] nên bướm ong lạnh [G] lùng âm [C] thầm đời trang lẻ [E7] loi.
2. Có [Am] một nàng [C] kia yêu [Em] trang màu [Am] trắng như yêu tình nhân
Sớm chiều cùng [Em] trang nâng niu từng [Am] cánh thiết [C] tha như bướm lượn [Em] quanh
Ước [Am] một ngày nao hoa trang thành [Dm] nhân như [G] trong giấc mộng thiên [C] thánh
Cho [Em] em biết anh một [Am] lần
Đôi [Dm] ta kết nên chuyện [G] tình thơ [C] mộng [E7] trên thế [Am] gian.
ĐK:
Tình [Em] ơi đời [Am] có đổi thay được đâu
Đành [Em] thôi một [Am] thuở với cơn mộng [C] du
Nàng tủi [Am] buồn trong cung [Em] vắng
Để một [Am] mình hoa trang [Dm] trắng
Chết [Em] theo cơn ve sầu tháng hạ mùa [Am] qua.
3. Tiếc [Am] một đời [C] hoa hay [Em] thương phận [Am] gái vô duyên cùng ai
Nỗi buồn tình [Em] yêu man man thầm [Am] kín đớn [C] đau đau đướn nhiều [Em] thêm
Thế [Am] rồi một hôm không ngăn lệ [Dm] sa quên [G] đi giấc mộng con [C] gái
Ra [Em] đi quyết không trở [Am] về
Nương [Dm] thân dưới hiên nhà [G] rằng cho [C] đời [E7] luôn trắng [Am] trong.