Nhớ mưa xưa – Nguyễn Ngọc Thiện
Đánh giá
1. [Dm] Nhớ cơn mưa ngày [F] ấy
Mình [Bb] anh trên phố thênh [Gm] thang
[C] Dáng em xa lạ [Gm] quá
Từng hạt [A7] mưa buốt đôi vai [Bb] gầy. [A7]
Một lần được [D7] thấy cô đơn trốn trong vòng [Gm] tay [A7]
Một lần được [Em] thấy tim [A7] mình vừa chợt băng [E7] giá. [A7]
ĐK:
Tìm đâu [Dm] thấy mắt môi người [Bb] yêu
Vòng tay [F] ấy lẻ loi muôn [Dm] chiều
Ánh mắt [Gm] nào mang quá [C] khứ cuộc tình [F] xanh [A7]
Bờ môi [Dm] sao héo khô từ [Bb] lâu
Nụ hôn [F] sao đắng cay bao [Dm] giờ
Sẽ không [Gm] còn đâu [C] em, đâu [A7] em ôi ngày [Dm] xanh.
2. [Dm] Có cơn mưa nào [F] tới
Để [Bb] nghe thương nhớ xa [Gm] xôi
[C] Trách sao ai vội [Gm] quên
Từng hạt [A7] mưa nhói đau âm [Bb] thầm. [A7]
Một lần chợt [D7] thấy bơ vơ bóng đêm trầm [Gm] ngâm
Một lần chợt [Em] thấy bắt [A7] đầu cuộc tình giông [E7] tố. [A7]