Dấu ấn – Trần Lập
Đánh giá
1. [Gm] Nếu có ai luôn chờ đợi một phép [F] màu
Để năm tháng khoanh tay ngồi [Eb] yên
Đợi một bàn tay dắt [Bb] đi
Trên những con đường đầy ánh [F] sao. [D7]
[Gm] Nếu có ai cho rằng đời chỉ còn khô [F] cằn
Tìm đâu lớn lao mà cậy [Eb] trông
Thì đành nhạt nhoà thế [Bb] thôi
Một bóng cuối trời nào có [D7] chi.
ĐK:
[Gm] Những tháng năm đẹp nhất
Cách ta vượt [Eb] qua gian nan như đã quen
[Bb] Dù là giọt nước mắt đôi khi [F] đã lăn.
[Gm] Dấu chân vẫn còn đó
Ta đã đặt [Eb] tên lên những ước mơ
[Bb] Và những dấu ấn trong đời ta [F] qua.
2. [Gm] Tôi vẫn tin xung quanh còn nhiều phép [F] màu
Chẳng cho những ai chỉ ngồi [Eb] yên
Đừng chờ bàn tay chở [Bb] che
Trên suốt con đường còn trắng [F] trơn. [D7]
[Gm] Tôi vẫn tin cuộc đời chẳng là khô [F] cằn
Dù những lớn lao hay nhỏ [Eb] nhoi
Phải được tự mình bước [Bb] đi
Đến nơi cuối trời nắng chói [D7] chang.
ĐK:
[Gm] Những tháng năm đẹp nhất
Cách ta vượt [Eb] qua gian nan như đã quen
[Bb] Dù là giọt nước mắt đôi khi [F] đã lăn.
[Gm] Dấu chân vẫn còn đó
Ta đã đặt [Eb] tên lên những ước mơ
[Bb] Và những dấu ấn trong đời ta [F] qua.
* [Cm] Nhiều người nghĩ, phải làm [Gm] gì để ghi dấu ấn
Tài [Eb] năng có mấy ấn tượng [D7] đâu
[Cm] Và tôi thấy, thật giản [Gm] đơn mà thật đậm sâu
Từng [Eb] ngày cứ sống luôn hết [D7] mình (oh...)
[Gm] Dấu ấn nhạt nhoà là cố [Eb] nhắc vẫn quên tên mình
[Bb] Là chặng đường qua không dấu chân mong [F] manh
[Gm] Dấu ấn trong đời dù thời gian [Eb] trôi đi ta không còn
[Bb] Để lại vết dấu về cuối vẫn gặp lại [F] sau.