Người con gái đã bỏ anh đi – Khuyết Danh
Đánh giá
1. Cuộc [Em] đời ai cũng [D] qua lúc khó khăn lúc cơ [G] hàn
Làm [Em] người ai cũng [D] mong một ngày mai đầy tươi [G] sáng
Một [Am] lần em chợt đến nhà [D] anh cảnh gian [G] khó
Và lời [C] hứa trôi [B7] theo tuổi học trò
Thật [Em] ra từ lâu [D] lắm, trong trái tim anh biết [Em] rằng
Người ta không nói [D] ra, trót yêu anh đôi bàn tay [G] trắng
Lạnh [Am] lùng em từ chối và [D] anh nên hiểu [G] ý
Người con [C] gái đã bỏ [B7] anh mà [Em] đi
ĐK 1: Khi anh hiểu [Em] ra im lặng [G] câm anh bẽ [E] bàng
[Am] Em mong chồng em sớm công [G] danh giấc mơ giàu [B7] sang
[Em] Em quay mặt đi, im lặng [G] câm không nói năng [Em] gì
Người con [C] gái đã bỏ [B7] anh mà [Em] đi
2. Người [Em] vui tươi tắn [D] xinh trong áo hoa bước bên [G] chồng
Mình [Em] ta nơi rất [D] xa, đứng trông theo lòng đau [G] nhói
Thầm [Am] thì anh cầu chúc cho đời [D] em luôn hạnh [G] phúc
Hạt mưa [C] xuống xóa nhòa [B7] đi lệ [Em] mi
Một [Em] thời ta đã [D] yêu, đã đắng cay xót xa [Em] nhiều
Và mong theo tháng [D] năm vết thương trong lòng tan [G] biến
Cuộc [Am] đời khi nào biết kẻ [D] vô ơn bạc [G] nghĩa
Và cuộc [C] sống sẽ dạy [B7] ta học [Em] khôn
ĐK 2: Bao nhiêu mộng [Em] mơ của tình [G] yêu một thời học [E] trò
[Am] Chôn trong tận sâu đáy con [G] tim biết đâu gặp [B7] nhau
[Em] Em quay mặt đi, im lặng [G] câm không nói năng [Em] gì
Người con [C] gái đã bỏ [B7] anh mà [Em] đi
3. Một [Em] ngày qua phố [D] xưa bâng khuâng nhớ thương [G] người
Chợt [Em] trông thấy dáng [D] ai bước nhanh đi vội xa [G] lánh
Bồi [Am] hồi anh rảo [D] bước chận ngang đầu quang [G] gánh
Người con [C] gái đã bỏ [B7] anh mà [Em] đi
* Người con [C] gái đã vội [B7] quay mặt [Em] đi
Người con [C] gái đã bỏ [B7] anh mà [Em] đi