Mẹ Ơi Đừng Khóc – Trương Linh Đan – Trương Linh Đan
Đánh giá
Giọt nước mắt [Cm] rơi giờ đây cũng đã [Gm] quá muộn màng
Lời xin [G#] lỗi cũng [A#] chỉ như [D#] gió bay
Mẹ cha ở [Cm] nơi quê nhà cũng đang [Gm] khóc vì mình
Dòng lệ [G#] rơi chỉ [A#] vì đứa [Cm] con hư.
Mẹ ơi đừng [Cm] khóc nữa mà con đã [Gm] biết sai rồi
Con nợ [G#] mẹ một [A#] lời xin [D#] lỗi
Ngày qua ngồi [Cm] sau khung cửa trong con tâm [Gm] trí rối bời
Nhìn [G#] trời xanh ân [A#] hận lòng [Cm] nặng trĩu.
Mẹ ơi xin đừng [G#] khóc nữa nhé tim con [Gm] đang quặn [Cm] thắt
Con biết bây [G#] giờ lòng mẹ [A#] cũng rất [D#] đau
Chỉ vì con ngu [Cm] ngốc đi theo những giấc [Gm] mơ xa vời
Để hôm [G#] nay phải [A#] ôm đống [Cm] tro tàn.
Lợi danh ngày hôm [G#] qua cũng đã tan biến [Gm] theo màu [Cm] mưa
Không biết nên [G#] làm gì để [A#] trở lại [D#] lúc xưa
Giờ đây con chỉ [Cm] biết tự trách bản thân [Gm] sao không nghe lời
Dòng lệ tuôn [G#] rơi chắc [A#] cũng đã [Cm] muộn màng.
Cuộc [Cm] sống khi xa nhà không hề [Gm] dễ mẹ à
Bữa cơm [G#] trắng với [A#] canh rau [D#] đạm bạc
Mười [Cm] hai tiếng làm việc cực nhọc [Gm] lắm chẳng được nghỉ
Con nhớ [G#] mẹ, nhớ [A#] cha, nhớ [Cm] nhà lắm.
Mẹ ơi xin đừng [G#] khóc nữa nhé tim con [Gm] đang quặn [Cm] thắt
Con biết bây [G#] giờ lòng mẹ [A#] cũng rất [D#] đau
Chỉ vì con ngu [Cm] ngốc đi theo những giấc [Gm] mơ xa vời
Để hôm [G#] nay phải [A#] ôm đống [Cm] tro tàn.
Mẹ ơi xin đừng [G#] khóc nữa nhé con ở [Gm] đây cũng [Cm] sẽ
Cố gắng nên [G#] người rồi cuộc [A#] sống sẽ [D#] tốt thôi
Vì người ta thường [Cm] nói khi mưa tan trời cũng [Gm] sẽ nắng thôi mà
Nơi chốn quê [G#] nhà cha [A#] mẹ hãy [Cm] yên lòng.
Mẹ ơi xin đừng [G#] khóc nữa nhé con ở [Gm] đây cũng [Cm] sẽ
Cố gắng thật [G#] nhiều để trở [A#] thành người [D#] tốt hơn
Mẹ cha trao cho [Cm] con cuộc sống con sẽ [Gm] luôn trân trọng
Rồi có một [G#] ngày cha [A#] mẹ sẽ [Cm] tự hào
Mẹ ơi xin đừng [G#] khóc nữa nhé con ở [Gm] đây cũng [Cm] sẽ
Cố gắng nên [G#] người rồi cuộc [A#] sống sẽ [Cm] tốt thôi
Rồi ngày mai [Cm] sau khi mưa tan trời cũng [Gm] sẽ nắng thôi mà
Nơi chốn quê [G#] nhà cha mẹ [A#] hãy yên [Cm] lòng.
Cả cuộc đời [G#] con ân hận [A#] nhất là làm [Cm] mẹ khóc...!