Kẻ Đợi Người Đi – Phan Hiếu – Thái Quỳnh
Đánh giá
Capo 3
[EM] Sinh ra chốn quê nghèo, cuộc [Bm] đời nặng gánh vai đeo
[Am] Thân xác nổi [D] trôi tựa [G] bọt bèo
[Em] Em sinh nơi quyền uy, tấm [Bm] thâm lụa là cao quý
Nghiêng [Am] nước nghiêng thành, nhan [Bm] sắc tựa như bức [Em] tranh.
Phận [Em] mình đâu ngờ ai theo, chuyện [Bm] tình kia là ai gieo
Ngỡ [Am] bình yên, đâu [D] ngờ nay đã [G] lỡ duyên
Buộc [Em] phải nghe lời song thân, còn [Bm] thương nhưng vì chữ nhẫn
Mắt [Am] ướt lệ rơi, hợp tan phải chăng ý [B7] trời.
Nhặt một nhành [Em] hoa bên hiên, bẽn lẽn tay [Bm] cài tóc hiền
Ngơ ngác bên [Am] sông, kẻ [D] đi người ở [G] ngóng trông.
Ngọc ngà người [Em] đeo trên tay, thân em khoác [Bm] tấm lụa dày
Em có nhớ [Am] không, một thuở niên thiếu lông [B7] bông.
Đôi tay lấm [Em] lem sạm trai, sóng gió theo [Bm] phận giông dài
Giữa chốn thê [Am] lương, buông [D] trôi bàn tay [G] sắc hương.
Lòng hận xa [Em] hoa giàu sang, chia cắt [Bm] lương duyên bẽ bàng
Tay tháo nhánh [Am] hoa, lệ [BM] rơi bước lên thuyền [Em] hoa.
Rap:
Khi em [Em] đi anh chưa từng than trách đời anh [Bm] nghèo nên sao đủ tư cách
Vì kiếp [Am] này sợi tình muốn chia [D] tách hẹn em kiếp [G] sau duyên nối lại liền mạch
Mỗi chiều [Em] buồn giọt lệ anh vẫn rơi là nỗi nhớ [Bm] em gửi về mây cuối trời
Đã bao [Am] mùa anh vẫn đứng ngóng [Bm] đợi làm sao để [Em] anh quên đi đây người ơi.
Coda:
[Em] Thuyền về phương xa, [Bm] bến vẫn thiết tha
Vẫn [Am] trông vẫn [D] chờ, người đi rồi có trở [G] về nữa không.
Hoàng [Em] hôn sắp tắt, mây [Bm] trôi buồn héo hắt.
Mối [Am] tình chấm hết, con [B7] tim này đã chết.