Anh Không Là Ánh Dương – Bảo Thạch – Trịnh Thiên Ân
Đánh giá
[C] Em như bông hoa hướng dương, [G] luôn hướng đến [E7] ánh mặt trời.
[Am] Hình ảnh phản chiếu từ đôi [G] mắt em luôn là anh [F] ta.
Bằng cả thiết tha, chân [Em] thành. [Am]
Những nụ [Dm] cười cũng ngọt ngào hơn với [G] anh ta.
[C] Anh như que diêm khẳng khiu, đâu [G] dám mơ [E7] một tình yêu.
[Am] Chỉ cố thắp sáng em vào những [G] đêm khi ánh dương kia lặn [F] mất.
Đừng kể với anh [Em] quá nhiều những [Am] điều trong [Dm] lòng.
Anh sẽ tàn lụi đi [G] rất nhanh ...
Đừng gọi anh những [C] lúc khi em gọi anh ta không [G] được.
Đừng tìm anh những [Am] lúc khi em cần bờ vai còn [Em] ấm.
Những giấc mơ âm [F] thầm, hãy cố đừng nảy [Em] mầm.
Cứ [Am] thế thì anh [Dm] sẽ bước tiếp con đường không có [G] lối ra.
Đừng tỏ ra vội [C] vã khi em cần anh ngay lúc [E7] này.
Đừng tỏ ra yếu [Am] đuối khi em tìm anh trong lúc [Gm7] say.
Anh [C7] để mình bừng [F] cháy để sưởi ấm em những [Em] lúc như [Am] vậy.
Rồi em [Dm] sẽ trở về bên ánh dương [G] kia, Anh là [C] gì đây..?
VERSE 2
[C] Em gieo những hy vọng này, [G] là vô tâm [E7] hay chuẩn bị ?
[Am] Cho anh phải ôm thật nhiều suy [G] nghĩ đến như vậy.
[F] Đừng kể với anh quá [Em] nhiều những [Am] điều trong [Dm] lòng,
Anh sẽ tàn lụi đi [G] rất nhanh.
Đừng gọi anh những [C] lúc khi em gọi anh ta không [G] được.
Đừng tìm anh những [Am] lúc khi em cần bờ vai còn [Em] ấm.
Những giấc mơ âm [F] thầm, hãy cố đừng nảy [Em] mầm.
Cứ [Am] thế thì anh [Dm] sẽ bước tiếp con đường không có [G] lối ra.
Đừng tỏ ra vội [C] vã khi em cần anh ngay lúc [E7] này.
Đừng tỏ ra yếu [Am] đuối khi em tìm anh trong lúc [Gm7] say.
Anh [C7] để mình bừng [F] cháy để sưởi ấm em những [Em] lúc như [Am] vậy.
Rồi em [Dm] sẽ trở về bên ánh dương [G] kia, Anh là [C] gì đây..?
Rồi em [Dm] sẽ trở về bên ánh dương [G] kia ,Anh [F] thành tàn tro [Dm]