Bước Ngài Đi Qua – Nguyễn Hồng Ân – Nguyễn Hồng Ân
Đánh giá
1A. Đã có một [Am] lần Người sinh [C] ra nơi trần [C] thế.
Đã có một [Am] lần Người [Dm] sinh ra trong khó [Am] nghèo.
Đã có một [Am] lần. Đã có một [Am] lần,
Người [C] xuống thế để cùng [D] chia kiếp làm [Am] người.
ĐK: [C] Hỡi người [D] ơi! người [F] ơi!
hãy nhắm [Dm] mắt, hãy nguyện [Am] cầu, hãy cúi đầu lặng [E] nghe.
[Am] Nầy Người đang [F] đến, Người bước [Dm] tới,
Người đã [C] đến, đến nơi [Dm] đây lòng thương tràn [F] đầy,
trên hai [Dm] tay vẫn lao [Am] gầy,
Người đã [Dm] đến hiến yêu [E] thương.
Người đã [Dm] đến kiếm quê [E] hương.
1B. Thế có lần [Am] nào lòng anh [C] đi mong gặp [C] lối.
Thế có lần [Am] nào lòng anh [Dm] xây mộng ước [Am] đời.
Thế có lần [Am] nào. Thế có lần [Am] nào, lòng anh [C] say men tình [D] yêu,
lòng anh [F] thiếu nếu [E7] Người không sinh [Am] ra.
2A. Đã có một [Am] lần Người đi [C] qua trong cuộc [C] sống.
Đã có một [Am] lần Người [Dm] đi qua trên nẻo [Am] đường.
Đã có một [Am] lần. Đã có một [Am] lần,
Người sống [C] chết trên trần [D] gian thân làm [Am] người.
ĐK
2B. Thế có lần [Am] nào bạn mong [C] nghe bước Người [C] đến.
Thế có lần [Am] nào bạn mong [Dm] xem bóng dáng [Am] Người.
Thế có lần [Am] nào. Thế có lần [Am] nào,
ngàn năm [C] qua vẫn ngàn [D] năm.
Người đã [F] đến nhưng [E7] Người phải ra [Am] đi.