Nhớ Mãi Hải Phòng Ơi – Đồng Dương Chiều – Toàn Nguyễn
Đánh giá
Hải Phòng [A] ơi giờ đây mấy chục năm [E] rồi
Tôi vẫn [A] nhớ những ngày xa ấy
Những đường phố thân [Bm] quen dìu tôi đến [D] trường
Giữa những [E] mùa hoa phượng thắm [E7] rơi
Hải Phòng [A] ơi giờ đây mấy chục năm [E] rồi
Tôi vẫn [A] nhớ những người xưa ấy
Những [Bm] tâm hồn giản dị [E] sáng trong
Giữa cuộc [E7] đời đầy chìm nổi bão [A] dông
[D] Tôi không thể nào quên những con [A] đường chung bước
[E] Tôi không thể nào quên tiếng [A] còi tàu trong đêm
[D] Tôi không thể nào quên em trở [A] về xóm vắng
[E] Tôi không thể nào quên những ánh [E7] mắt em cười
Hải Phòng [A] ơi giờ đây mấy chục năm [E] rồi
Tôi vẫn [A] nhớ hoa phượng đỏ năm ấy
Mấy chục năm [Bm] rồi hoa vẫn thắm trong [E] tôi
Mấy chục năm [E7] rồi em vẫn sống trong [A] tôi
Rồi hoàng [A] hôn từng đêm sóng em vỗ [E] bờ
Như muốn [A] nói những lời say đắm
Có ngọn [Bm] gió lang thang tìm nhau bốn [D] mùa
Có con [E] đường hòa vội bước chân [E7] ai
Biển gọi [A] em trời đêm giá lạnh sao [E] mờ
Rung tiếng [A] hát bến bờ xa vắng
Những con [Bn] đường của thời ấu [E] thơ
Dẫu xa [E7] rồi nhưng không cản ước [A] mơ
[D] Tôi không thể nào quên những vui [A] buồn bên em
Trong hoang [E] lạnh chiều đông con thuyền rời bến [A] vắng
[D] Tôi không thể nào quên dáng em [A] chiều sâu nắng
[E] Con tim lạnh từ đây tháng năm [A] ngọt ngào
Hải Phòng [A] ơi giờ đây mấy chục năm [E] rồi
Tôi vẫn [A] nhớ hoa phượng đỏ năm ấy
Mấy chục năm [Bm] rồi hoa vẫn thắm trong [E] tôi
Mấy chục năm [E7] rồi em vẫn sống trong [A] tôi