Đừng để cha mẹ buồn – Vũ Ngọc Báu – Vũ Ngọc Báu
Đánh giá
Đừng để mẹ [Dm] buồn con ơi hãy nghe cha [F] nói
Thuở ấy ngày [Gm] xưa lúc [Dm] con vừa được chào đời,
Thao thức đêm [C] ngày dịu [Am] ngọt lời ru à [Bb] ơi
Mẹ bồng trên [Gm] tay niềm [Em7b5] yêu chẳng phút nào [A7] ngơi
Đừng để cha [Dm] buồn con ơi hãy nghe mẹ [F] kể
Tắm nắng dầm [Gm] mưa áo [Dm] cha bạc bụi đường về .
Con khóc con [C] cười tựa [Dm] vào bờ vai chở [Gm] che
Tích xưa cha [C] kể tuyệt [Am] vời mà con hằng [Dm] nghe
[Bb] Ôi phận [Am] con làm sao được [Dm] quên
Mẹ [D7] cha chỉ có một [Gm] thôi phải [C7] luôn đêm ngày báo [F] hiếu
[Gm] Dẫu là [Bb] vua là quan là [Gm] dân
Vẫn [C] là con thơ của [Am] mẹ bé thương [C] yêu ngày nào của [Dm] cha
Năm tháng dần [Dm] trôi nuôi con ngày đêm khôn [F] lớn
Mái tóc mẹ [Gm] cha đã [Dm] thêm bạc dần từng ngày .
Mắt yếu lưng [C] còng vẫn [Dm] còn dạy con điều [Gm] hay
Con ước mong mỗi [C] ngày đẹp [Am] lòng mẹ cha từ [Dm] đây