Hát trên đồi Tăng Nhơn Phú – Vũ Đức Sao Biển – Elvis Phương
Đánh giá
Nguồn: hopamviet.vn
1. Ta ngồi [Am] đây trên đồi Tăng Nhơn Phú
Chiều đong [E7] đưa tiếng đại pháo ru [Am] về [G]
Mẹ hiền [C] xa nơi phương [Am] trời
Người tình [G] xa nơi phương [C] người
Lòng lạnh [Dm] giá những [Am] đêm mong chờ trăng [E7] sáng.
Ôi hoàng [Am] hôn tâm hồn lên sương khói
Nhìn mây [E7] bay ta ngỡ tóc thu [Am] mềm [G]
Lòng gởi [C] theo cho mây [Am] trời
Về một [G] phương ta dâng [C] đời
Và lời [Dm] hát thiết [Am] tha ru cuộc tình [Dm] khơi. [G]
ĐK:
Đôi [C] khi ôm súng leo lên đồi [G] cao
Hát cho quên cuộc [F] đời
Hát cho xanh tuổi [Dm] người
Hát cho phai tuổi [E7] trời.
Em [Am] ơi [A7] hai mươi mấy năm [Dm] rồi
Con ngựa hoang mơ hoài lãng [E7] du
Chưa tìm [F] về trên [E7] đồng cỏ [Am] xưa.
2. Ta ngồi [Am] đây mơ chiều Tăng Nhơn Phú
Nhìn hoa [E7] rơi nhớ người đến vô [Am] vàn [G]
Ngựa hồng [C] ơi bao năm [Am] rồi
Tàn cuộc [G] vui sao quanh [C] đời
Còn vọng [Dm] mãi chút hương [Am] xưa ngày thơ [E7] ấu.
Ta ngồi [Am] mơ thu vàng em yêu dấu
Mùa xuân [E7] xanh tóc dại chớm ưu [Am] phiền [G]
Nhìn đồi [C] xa xa muôn [Am] trùng
Mịt mờ [G] xanh xanh cây [C] rừng
Ghìm chặt [Dm] súng hát [E7] ru cuộc đời mù [Am] sương.