Bóng xưa chiều ấy – Nguyễn Đình Hòa – Tâm Thư
Đánh giá
1. Trời chiều lộng [Dm] gió diều tung cánh [Gm] bay lững lơ giữa khung [Dm] trời
Đoàn thuyền ai [C] đó về đây thả [Bb] neo xôn xao trên bến [Gm] đợi
Biển [Dm] chiều sóng vỗ dạt [Gm] dào lòng [Em7b5] người dậy lên biết [Bb] bao những nỗi [A7] niềm.
2. Trường xưa còn [Dm] đó giờ chơi gặp [Gm] nhau chúng ta vui nô [Dm] đùa
Từng đường phố [C] cũ ngày nao sớm [Bb] trưa đón đưa nhau đi [Gm] về
Mà [Dm] tình đã lỗi hẹn [Gm] thề cõi [Em7b5] lòng mình luôn mơ [A7] về hình bóng [Dm] xưa.
ĐK:
Biết em bây [Dm] giờ có còn nơi chốn [Bb] xưa
Vì qua bao năm [F] tháng dòng đời mãi đổi [C] thay
Dáng ai hao [Am] gầy tóc xanh đã phai [F] màu [A7]
Bao nhiêu nhớ [Dm] thương làm tơ lòng vấn [A7] vương
Những dòng thư tình [C] cũ hằn sâu trong nỗi [Bb] đau
Biết đến bao [A7] giờ mình chung đôi mái [Dm] đầu.
3. Nhìn làn mây [Dm] trắng vừa trôi rất [Gm] nhanh về quê hương xa [Dm] vời
Đời người viễn [C] xứ ngược xuôi khắp [Bb] nơi cách xa xôi vời [Gm] vợi
Mỗi [Dm] chiều nhung nhớ em [Gm] nhiều thẫn [Em7b5] thờ gọi tên em [A7] hoài người xưa [Dm] ơi.