Giấc mơ địa đàng – Nguyên Lãng – Mạnh Quỳnh
Đánh giá
1. Tình [Dm] yêu đã đến [Gm] đây như một [Dm] ngày
Cơn [Am] bão chuyển qua đại [Dm] dương [Am]
Xin đưa tôi qua chốn lưu [Am7] đày
Cho tôi [Bb] quên bao nỗi u [A7] hoài
Phận lạc loài một kiếp lênh [Bb] đênh. [GmA7]
2. Tình [Dm] yêu đã đến [Gm] đây như từng [Dm] giọt
Nước mắt [Am] đầy trong bàn [Dm] tay [Am]
Ai ru tôi, ru chốn lưu [Am7] đầy
Cho tôi [Bb] xin ghi nhớ muôn [A7] đời
Lời ngọt ngào mềm rớt trên [Dm] môi. [GmDm]
ĐK:
Từ tiếng [Am] hát tình yêu vắng [Bb] im
Lặng nghe [C] tiếng chân đưa vào [F] đời
Cho quê [Gm] hương xơ xác rã [Dm] rời
Từng đêm [Am] thức từng đêm xót [Bb] xa
Tuổi thơ [C] đó chiến tranh giận [F] hờn
Ai đưa [Gm] tôi ra bãi chiến [Dm] trường
Ôi bao [A7] nhiêu đau [Dm] buồn. [GmDm]
3. Tình [Dm] yêu đã đến [Gm] đây như mặt [Dm] trời
Trong nắng [Am] hạ sa mạc [Dm] hoang [Am]
xin cho cơn mưa lũ qua [Am7] hồn
Trôi đi [Bb] bao nuối tiếc u [A7] buồn
Vườn địa đàng mở ngõ thênh [Dm] thang.