Mùa Thu Khép Lại – Việt Anh – Mắt Ngọc

Tone

Đánh giá

 

 

Từ [C] đây mình [G] anh trên lối về

Ngày [Am] mai, một [Em] mùa thu khép lại

Mùa [F] thu xa xôi chỉ [Em] còn trong ký [Am] ức em và [Dm] tôi.

Ngoài [F] kia mưa rơi, nhạt [G] nhòa những con đường ta đợi [G] nhau.

Vẹn [F] nguyên trong anh, ánh [Em] mắt với nụ [Am] cười

Bao [Dm] tối hò hẹn hay giây [G] phút giận hờn.

 

Ngày [C] mai cả [G] hoàng hôn chết lặng

Ngày [Am] mai hàng [Em] cây ngơ ngác buồn.

Về [F] đâu em ơi, [Em] bỏ quên hoa [Am] lá rơi ngoài [Dm] sân.

Về [F] đâu em ơi đừng [G] để sóng lang thang nơi thời [G] gian.

Từng [F] đêm bâng quơ anh đã [Em] hát thật [Am] nhiều

Mưa [Dm] trắng hiên nhà, em ơi [G] có hay chăng. [G7] 

 

Thời gian sẽ [C] xóa trong em mai đây bao nhiêu kỷ niệm

Một thời mơ [Dm] ước khi đêm buông lơi, vai em dịu dàng.

Rồi mưa [F] sẽ thôi rơi bên anh, không ai [Dm] chờ đợi.

Tựa bao con [F] sóng cô đơn chiều [G] nay.

 

Thời gian sẽ [C] xóa rong em mai đây bao nhiêu kỷ niệm

Một thời mơ [Dm] ước khi đêm buông lơi, vai em dịu dàng.

Dường như [F] đã qua đi qua đi không quay [Dm] trở lại.

Còn một ai [F] đó bâng khuâng lang [G] thang trên đường [C] đêm khuya.