Khói trời mênh mông – Trịnh Vĩnh Trinh – Trịnh Công Sơn

Tone

Đánh giá

 

 

1. Ta [C] về nơi [Cmaj7] đây phố xưa dấu [C7] đạn

Con [F] đường bên [Dm] sông cỏ lá buồn [G] tênh

Ta [C] về nơi đây tháng năm quá [G] rộng

Đường [Am] xưa em [F] lại thấp [Dm] thoáng bàn [Gsus4] chân [G7] 

 

Ta [C] về nơi [Cmaj7] đây thoáng nghe gió [C7] lạnh

Hết [F] mùa thu [Dm] sang đã đến ngày [G] đông

Những [C] hàng cây [Cmaj7] xanh đón em áo [Em] lộng

Bây [Am] giờ ta [G] nhìn khói trời mênh [C] mông. [FC] 

 

ĐK: [EAm] Trời còn [A7] in dấu [Dm] chim xa nguồn

[G] Đời còn bay những [C] cơn mưa phùn

[Am] Còn gì [A7] đâu những [Dm] môi xưa hồng

[G] Vùng tuổi xanh thoảng [Fm6] bay như gió

[F] Ngày rồi qua tháng [Em] năm đâu [Am] ngờ

[D7] Tên em [G] là vết thương [C] khô. [FC] 

 

2. Ta [C] về nơi [Cmaj7] đây bỗng im tiếng [C7] động

Đã [F] về trên [Dm] sông những cánh bèo [G] xanh

Có [C] còn trong [Cmaj7] em những đêm gió [Em] lộng

Ngồi [Am] bên hiên [F] nhìn bến [Dm] nước đầy [Gsus4] dâng [G7] 

 

Có [C] còn trong [Cmaj7] em những cây nến [C7] hồng

Những [F] cầu qua [Dm] sông những phút tình [G] duyên

Gió [C] trời lênh [Cmaj7] đênh nhớ con phố [Em] hẹn

Ta [Am] nhìn ta [G] về giữa trời hư [C] không