Xóa – Phúc Trường
Đánh giá
[C] Phải làm sao [G] quên nụ hôn cuối [Am] cùng mình trao đến [Em] nhau
Biết anh [F] giờ thật xa mà em vẫn [C] mãi không tin
Rằng [Dm] ngày hôm qua em đã mất [G] anh.
[C] Vậy là mình xa [G] nhau từ giây phút [Am] này phải quên hết [Em] thôi
Xoá đi [F] bao kỷ niệm cùng bên nhau [C] lúc vui buồn
Ngọt [Dm] ngào hôm nao giờ đã [C] xa.
Đành quên đi tất [F] cả những ước muốn ngày nao [C] mình bên nhau
Lời [Dm] yêu gởi trao nhau về [G] nhau lúc ban [C] đầu
Vậy mà sao khi [F] cố để quên đi em không [C] thể quên được
Một [Dm] người mang cho em bao giấc [G] mơ.
Giờ anh ra đi [F] mãi anh có biết từng ngày [C] dài cô đơn
Lệ [Dm] rơi từng đêm em [G] khóc nhớ [C] anh
Và em mong có [F] lúc anh sẽ nhớ một người [C] mãi đợi chờ
Chờ [G] anh về lại trong bao giấc [C] mơ.