Huyền thoại một tình yêu – Khánh Đơn
Đánh giá
Ngày hôm [D] qua anh gặp em một ánh [A] mắt thật dễ thương
Nụ cười [Bm] ấy đã cho hồn [A] anh chết [D] lặng
Cứ loay [Bm] hoay theo đằng [G] sau
Không biết phải [F#m] nói như thế [Bm] nào
Nói làm [Em] sao để anh quen được [A7] em
Rồi hôm [D] nay gặp lại em một tiếng [A] nói thật ấm êm
Ngập ngừng [Bm] bước đến trao về [A] em đoá [D] hồng
Trái tim [G] anh đang ngủ yên
Nay bỗng thức [F#m] giấc trong ngỡ [Bm] ngàng
Như là [Em] mơ em [A7] đến thật dịu [D] dàng.
Chàng [Bm] hỡi có biết trái tim của [F#m] em yêu anh
Ngay từ [G] phút đầu tiên đôi [A] mình gặp [D] nhau
Mà em [F#m] không thể nói ra để cho đến [Bm] khi đêm về
Nằm thao [G] thức bóng hình của [A7] anh.
Tình đôi ta đẹp [D] như vầng trăng như ngàn ngôi [A] sao rạng ngời
Có anh bên [Bm] đời lòng [A] em thật hạnh [D] phúc
Dù ngày [F#m] sau ra làm sao anh vẫn mãi [Bm] mãi yêu người
Đừng xa [G] nhau dù chỉ một phút [A7] thôi.
Thà bên anh lòng [D] em bình yên như trần gian [F#m] không muộn phiền
Những khi xa [Bm] chàng lòng [A] em lại nhung [D] nhớ
Vậy thì [F#m] anh luôn gần em, mình cùng phiêu [Bm] lãng mây trời
Tình đôi [G] ta như huyền thoại thế [A7] gian sẽ mãi lưu [D] truyền