Đi trọn đường trần – Phạm Mạnh Cương
Đánh giá
1. Anh ơi hãy vui đi trọn đường [Am] trần [Dm]
Bao nhiêu chông [G] gai, bao niềm tủi [C] hận [Am]
Nụ [G] cười tin yêu trên [Dm] môi, như [G] sao ngời trong trời [C] tối
Gió [F] táp trùng khơi ngại [E7] gì.
2. Anh ơi hãy vui đi trọn đường [Am] trần [Dm]
Công danh long [G] đong thăng trầm mấy [C] lần [Am]
Mộng [G] nhiều nhưng tan theo [Dm] mây, trăm [G] năm đời ta là [C] mấy
Gắng [G] bước [E7] trọn kiếp con [Am] người.
ĐK:
Nếu [A7] lỡ có [Dm] nhiều khi u [F] tối
Có [Dm] nhiều khi đau [Bb] buồn
Sương [G] rơi trên nẻo [Am] đời
Anh ơi, hãy [G] vì đời mà [Am] quên
Hãy [Dm] vì người xoá [Em] tan
Theo [F] áng mây chiều [E7] trôi.
3. Anh ơi hãy vui đi trọn đường [Am] trần [Dm]
Không than không [G] van không hề nản [C] lòng [Am]
Để [G] ngày buông xuôi đôi [Dm] mi, công [G] danh dù chưa vừa [C] ý
Đã [G] sống [E7] chẳng phí xuân [Am] thì.