Nỗi buồn – Phú Quang
Đánh giá
Có nhiều khi tôi quá [Dm] buồn
Tôi ước [Gm] mơ tìm [C] về dưới gốc cây [A7] xưa
Em có [Dm] gửi điều gì theo lá [Bb] rụng
Nỗi đau [A7] nào đậu khẽ vào tôi.
Bóng ai như tôi đi qua cánh [Dm] đồng
Bóng ai như tôi đi qua cõi [Bb] đời
Nhặt lại mình trên ngọn gió
Giống như con chim sẻ [Gm] nọ
Tha về từng cọng vàng [A7] khô.
Có nhiều khi tôi quá [Dm] buồn
Tôi ước [Gm] mơ quanh chỗ tôi [C] ngồi mọc lên nhiều cây [A7] cỏ
Cây xấu [Dm] hổ đau gì mà rũ [Bb] lá?
Tôi gục [Gm] đầu trên bóng [A7] tôi.
Không còn [Dm] nghe
Không còn nghe ai nói [Bb] cười
Tôi còn [Gm] ngồi chi đây một [C] mình
Từng ý nghĩ mong [A7] manh.
Không còn [Dm] nghe
Không còn nghe ai nói [Bb] cười
Tôi còn [Gm] ngồi chi đây một [C] mình
Từng ý [A7] nghĩ mong [Dm] manh.